Những người đồng nghiệp dễ thương của tôi
Thời gian: 15/05/2023 16:54:51Chắc rằng với bất cứ ai khi đã cùng nhau gắn bó trong một tập thể đều có những tình cảm qua những ngày tháng cùng nhau làm việc, cùng vượt mọi trở ngại, khó khăn trong công việc để đạt mục tiêu chung. Vì thế những người bạn đồng nghiệp luôn có ý nghĩa đặc biệt, gắn bó với nhau không chỉ qua những giao tiếp hàng ngày mà bằng những sợi dây tình cảm vô hình, đó là “tình đồng nghiệp”. Trong một tập thể chắc chắn rằng mỗi người mỗi nét, mỗi cá tính riêng, nhưng khi đã lắng nghe, chia sẻ… để đồng cảm về công việc, về gia đình và về những lo toan bộn bề của cuộc sống thì tất cả như là những người thân yêu trong một gia đình lớn.
Ở PVcomBank, mình có một người đồng nghiệp rất dễ thương. Mọi người trong phòng hay trêu chị là “Mẹ H", vì “mẹ" có rất nhiều con, từ mấy em chó ở nhà, đến mấy thằng cu “con rể hờ" ở PVcomBank. Ấy thế mà, giao diện và tính cách của chị lại không giống “mẹ" tí nào, mà kể cả đối với mấy “con rể hờ" mới 23, 24 tuổi, chị giống 1 người chị gái hay 1 người bạn hơn. Điều chị sợ nhất trong công việc là đi làm là đồng nghiệp mà cứ giữ khoảng cách hay câu nệ với nhau. Chị thích ngồi ăn ốc hay đi nhậu để nghe tâm sự của mấy đứa trẻ trâu hơn là ngồi thưởng trà nghe nhạc (hoặc là mình cảm thấy thế). Nhiều lúc mình tự hỏi, liệu có phải chính nhờ việc chị luôn 1 nguồn năng lượng sống tích cực, nhiệt huyết với phong cách nói chuyện kiểu “xởi lởi trời cho" nên chị mới trẻ lâu thế.
Thế nhưng trong công việc, trong cuộc sống, chị mình dường như lại là 1 người khác hẳn. Chị mình là một người rất giỏi, đi Đông đi Tây nhiều, kết giao cũng toàn các anh chị đỉnh của đỉnh trong giới, có kinh nghiệm đầu tư tài chính lâu năm, giải thích cái gì cũng cặn kẽ. Thế mà mỗi lúc tâm tình chuyện riêng, chị mình thật như đếm. Chị chia sẻ từ chuyện chị thử đi buôn, thử trade coin như thế nào, thử đu đỉnh mấy mã chứng khoán penny ra sao,... làm mình nhiều lúc tưởng chị là mẹ đang dạy các con thơ cách vào đời vậy á: dốc lòng dốc dạ không nề hà. Và với 1 người trẻ, mình thực sự đã nhận được rất nhiều giá trị khi được làm việc cùng chị, từ cách phát triển bản thân, định hướng công việc, tới cách đối nhân xử thế khi đi làm.
Và không chỉ chị H mà với tất cả những người còn lại trong phòng mình đều cảm thấy may mắn vì đã gặp họ.
Có rất rất nhiều điều khiến mình cảm thấy hạnh phúc ở đây nhưng hạnh phúc nhất có lẽ là vì những người ở đây đã luôn quan tâm mình như chị em trong nhà, luôn lo lắng khi mình ốm, chia phần cơm cho mình ăn và cho phép mình được sống là chính mình trong từng khoảnh khắc.
Mình làm truyền thông, nhưng mình là 1 người hướng nội. Chính vì thế, bất cứ lúc nào đi làm mình cũng mất cả tháng mới dám thể hiện những mặt ngớ ngẩn đó của bản thân. Vậy mà với anh chị em ở đây, dần dần lớp vỏ bọc cũng được cởi bỏ.
Có gì mà phải che giấu với người mà khi mình bị kiến ba khoang cắn liền vội vàng nhắc nhở đi khám, hỏi han cặn kẽ và hướng dẫn thuốc cho mình uống?
Có gì mà phải che giấu với người mà thấy mình lười biếng đã tự nguyện nấu thêm chút cơm, chút thức ăn để bắt mình không được bỏ bữa trưa.
Có gì mà phải che giấu với người mà mỗi lần lấy được bưởi thơm, gà ngon đều phím chia cho mình ngay tắp lự?
Có gì mà phải che giấu với người mà mỗi lần mình gặp khó khăn trong công việc đều kiên nhẫn hướng dẫn, giúp đỡ đến cùng?
Có gì mà phải che giấu với người có thể kiên nhẫn nghe mình tâm sự, huyên thuyên về những chủ đề mà họ vốn không để tâm mấy?
Còn nhiều nhiều điều tuyệt vời nữa anh chị em mình đã làm cùng nhau. Mình có thể là một đứa may mắn, cũng có thể là một đứa ngây thơ, nhưng có lẽ chính vì vậy mà mình được gặp họ - những người sẵn lòng đưa tay ra để nắm lấy mình, kéo mình lên, khen ngợi mình, động viên mình và ủng hộ mọi quyết định của mình. Ở cùng họ, mình luôn thấy được những giá trị riêng của bản thân nhưng không vì thế mà ngừng cố gắng.
Lê Minh